TIỂU ĐỀ 94

94.Tư vấn huấn luyện về cỗ máy Công đức – Phước đức.

Tại sao nói Con Người là Cỗ máy Công Đức - Phước Đức?

Làm sao để biến Mình và Người trở thành Cỗ máy Công Đức - Phước Đức?

 - Công Đức là gì, tích tạo khi nào?

- Phước Đức là gì, tích tạo khi nào?

=> CĐ PĐ chỉ có thông qua đâu mà tích tạo?

=> Cỗ máy CĐ PĐ là sao? Hình ảnh Cỗ máy vận hành ntn, dây chuyền ra sao?

- Cách để biến Mình trở thành Cỗ máy Công Đức - Phước Đức? - Con người cần trở thành CM CĐPĐ để làm gì?

Phước Đức: là làm việc gì giúp cho người khác cảm thấy vui vẻ/ an vui thì tích được phước đức.

Công đức: Làm việc gì giúp cho người khác nâng tầng bậc nhận thức thì tích được công đức.

Tích Công đức – phước đức giúp con người ta trở nên sáng suốt hơn, tổng nghiệp dễ dàng được gọi lên bởi sự TTBO ở con người.

Làm thế nào để thông qua con người tích công đức phước Đức?

-     Thông qua việc cho- nhận: Người khởi phát cho đi niềm vui là đang tạo được công đức phước đức; người hoan hỉ đón nhận sự cho đi của người cho, góp phần giúp cho người cho hoàn thành việc có ích cũng đang tự mình tích phươc báu cho mình và cho người cho.

-     Trong mỗi câu chuyện/ sự vật/ sự việc mình rút ra bài học- tâm đắc- ngộ ra và đi truyền đạt lại câu chuyện/ bài học cho người khác thì cũng đang giúp người trong câu chuyện đó tích phước báu gián tiếp => như vậy chúng ta đã thông qua người đó để người đó tích phước báu.

-     Áp dụng 7 bố thí cho việc chuyển suy nghĩ tích cực giúp con người tích phước báu: Nhan thí, nhãn thí, ngôn thí, tâm thí, thân thí, phòng thí, tọa thí.

Làm thế nào để trở thành cỗ máy công đức phước đức của con người?

Cỗ máy công đức phước đức là gì: là sự tự động tích công đức phước đức.

Công thức:

a.     Nhận ra hạt mầm xấu/ tốt (như ý/ bất như ý). Khi nhận ra được thì mới chuyển đổi cái bất ổn của của người thành bài học. Thường con người tập trung chỉ trích con người mà quên rằng mình có được bài học giúp cho mình phần đời còn lại sáng suốt hơn.

b.     Rút ra bài học thông qua nghịch cảnh: nhận ra công thức cội nguồn cuốc sống bắt nguồn từ chính tôi; cam kết không làm điều xấu và giúp người có cái tốt để tạo phuoc báu.

c.     Luôn TTBO các bài học gặp được trong cuộc đời này.

Để thực hành tốt phần cỗ máy công đức phước đức: chúng ta cần nhận ra được bức tranh lơi ích từ trong mỗi sự vật sự việc, hiện tượng mình gặp. Mình vẽ được bức tranh lợi ích trước và sau khi gặp người đó, sự việc đó, tri thức đó… nhắc đi nhắc lại với nguồn năng lượng của sự trân trọng biết ơn chính là mình đang quảng bá. MÀ người biết quảng bá là người đơn giản để có được công đức phước đức. Từ đó thuận duyên giúp người tiếp cận mình tích công đức phước đức -> trở thành cỗ máy công đức phước đức.

Ví dụ: khi mình đang ở đây chia sẻ, kiến thức này, tri thức này được trao truyền từ thầy, từ các cao nhân của cao nhân với việc nhắc đi nhắc lại lợi ích; mặc dù thực tế thầy đang ngủ chứ cũng không trực tiếp nói với các anh chị nhưng được thông qua người chia sẻ để đến với các anh chị. Như vậy thầy và chúng ta đang cùng nhau vận hành cỗ máy công đức phước đức. Mình cứ thế tiếp tục chia sẻ đi, lan rộng ra hơn nữa thì cỗ máy ngày càng mở rộng hơn.

Chúng ta cần bồi dưỡng

NHÂN CÁCH TRÂN TRỌNG BIẾT ƠN : 

Lấy ân báo oán. 

Sai lầm của con làm cho ta đau khổ, con sẽ bị mất phước, trong tương lai con bị gặp quả bất như ý. 

Vậy làm sao? 

Khi 1 ai đó làm tổn thương chúng ta, thì thay vì ngay giây phút đó chúng ta đau khổ, chúng ta tìm được ra bài học gì, chúng ta không trân trọng biết ơn người đem lại đau khổ cho chúng ta, không trân trọng biết ơn nghịch cảnh, mà tìm được bài học tâm đắt ngộ ra sau nghịch cảnh, chúng ta cần bài học để trưởng thành, không cần đau khổ để trưởng thành mà cần bài học để trưởng thành, cần những gì tâm đắc, cần những gì ngộ ra trong phần đời còn lại của chúng ta. 

Khi chúng ta liệt kê ra bài học vô hình chung có được nguồn năng lượng trân trọng biết ơn đối với nghịch cảnh, người mang lại bài học cho chúng ta là thầy của chúng ta; người này hình tướng mang lại hạt mầm xấu nhưng thực ra mang lại hạt mầm tốt theo trạng thái rung động của chúng ta theo chiều hướng dương và họ tích được phước đức, đầu óc họ ngày sáng lên. 

Nếu chúng ta tìm được bài học sau những lỗi lầm của trẻ và thực sự trân trọng biết ơn bài học đó thì trẻ sẽ hạn chế sai lầm đó hoặc có thể mất đi những sai lầm đó. 


Vd: Khi con làm điều gì sai lầm chúng ta đau khổ oán trách con có phải là làm con gieo hạt mầm xấu hok, vậy đầu óc con sáng hơn hay tối hơn? Tối hơn, chúng ta muốn các con tốt hơn thì phải giúp con tích phước đức, công đức. thông qua mình trở thành cổ máy công đức phước đức, nhận ra bài học từ con và phân tích được sự hữu dụng của bài học, khởi tạo nguồn NL trân trọng biết ơn thì khi đó con tích điện từ dương đầu óc con sáng hơn.


Con người là cỗ máy công đức phước đức, thông qua con người chúng ta có công đức, phước đức. đây là trọng điểm. công đức phước đức hình thành từ khi chúng ta tạo lập gía trị cho con người. 


Hãy biến mình thành cỗ máy công đức phước đức, và cuối cùng là trợ duyên cho người khác trở thành cỗ máy công đước phước đức. CON NGƯỜI CHÍNH LÀ TRỌNG ĐIỂM ĐỂ CÓ CÔNG ĐỨC PHƯỚC ĐỨC.


Thế giới này cần những con người như vậy để biến ác đức thành cổ máy công đức phước đức thì người khác đổi đời.

Cần những người có nhân cách này chứ không phải dung túng cho kẻ xấu.

Những người này không phải là người xấu nhưng là hành vi gây ra việc đau khổ cho người khác. 

Vd: 1 cầu thủ bóng đá vô tình, thờ ơ không chụp được bóng làm bóng vào lưới, gây phẫn nộ cho người hâm mộ, tích ác đức, nên sự nghiệp bóng đá sập đổ vì thế giới này không có nhiều người hiểu đạo lý này nên người ta có hành vi gây lỗi 1 lần mà đưa người ta xuống địa ngục luôn rồi bởi vì người xem thiếu nhân cách trân trọng biết ơn.

Nên cần nhiều người có nhân cách trân trọng biết ơn để cứu nhiều người vô tình gây cho người khác đau khổ, quay trở ngược lại tích phước báu làm cho con người chuyển hóa lớn. 

Mình là người có nhân cách trân trọng biết ơn thì phải triệt để hiểu đạo lý này, gọi là lấy ân báo oán, người ta làm những điều đau khổ cho mình nhưng mình lấy sự trân trọng biết ơn để đối đãi. Đây là 1 con người có nhân cách đặc biệt. 

Ngược lại : Lấy oán báo ân: Cha mẹ mình làm cho mình rất là tốt nhưng mình lấy thù oán ra để báo lại ông bà già mình; ông chồng đối xử với mình cực kỳ tốt, tối ngày oán trách ổng thù hận ổng, làm bộ thủ đoạn cho ổng tệ đi. Ai gây cho mình 1 cái nhỏ mình đã đau khổ rồi thì mình đã tích ác đức cho người ta, tự hại mình, tự hại họ; ai có hành vi như vậy cho mình thì biến thành bài học để tích phước đức 

LƯU Ý KHI KỂ CHUYỆN

Khi kể chuyện thấy mình là nạn nhân, mình là người hiểu đạo lý, mình hay quá, còn người xung quanh là tệ hết nên câu chuyện của mình gây ác đức.

 Vì mình mến người kể chuyện quá nên mình thù luôn người xung quanh; 

>>> Khi kể chuyện phải ghi nhận những gì phù hợp không thì mình lại tích ác đức. 

Mình cần: 

Vậy nên chúng ta cần có quan niệm về con người:

o Con người không có vấn đề.

o Con người là cỗ máy công đức, phước đức.

o Con người cho chúng ta cơ hội tích lũy công đức - phước đức.

Tại sao cần có Quan niệm Con người Không có Vấn đề? 

Tại sao cần có Quan niệm Con người Không có Vấn đề? 

- Chúng ta Quan sát và thấy rằng: trong Tổng Nghiệp Thức - Duyên - Quả chúng ta xem thử tất cả những gì chúng ta có do Thức hay Duyên hay Quả mang lại? 

Nếu góc nhìn Thông tin thì chúng ta nói là Thức, nhưng mà ở bên ngoài chúng ta thấy là do Duyên mang lại hết. Kể cả cái Tổng nghiệp Thức cũng cần có người kích hoạt. Kích hoạt được Trí tuệ Vô Sư Trí thì họ tự có thể dẫn dắt được cuộc đời của họ. 

Muốn kích hoạt Thức - Duyên - Quả tốt thì không cách gì khác là Quản trị Công đức - Phước Đức của chính mình, quản trị Tần số RĐNL , TTRĐ Điện từ Nội tâm. 

Nếu chúng ta chứa đựng quá nhiều TTRĐ ĐT theo chiều hướng Âm thì Duyên theo chiều hướng Âm, Thức cũng theo hướng Âm và Quả theo chiều hướng bất như Ý. - Chúng ta lấy cái gốc ở đây là Gốc Năng lượng, là từ Duyên, từ Con người. Con người đến không phải để chúng ta kích hoạt ra cái Vật chất, mà để kích cái tổng nghiệp Thức, làm cho thông tin bên trong con người mình tốt lên, dùng Công Đức Phước Đức để kích hoạt lại Nghiệp Thức của mình.


CÁCH BIẾN MÌNH VÀ NGƯỜI TRỞ THÀNH CỖ MÁY CÔNG ĐỨC PHƯỚC ĐỨC - TỰ DO THƯƠNG MẠI TRONG TÂM THỨC

 Bước đầu ghi nhận chính mình

Cái Tâm thái của người dẫn dắt, người chia sẻ khi đứng trước con người sẽ quyết định sự Chuyển hóa của những con người xung quanh.

- Nhiệm vụ của mình là làm sao Vận hành Cỗ máy Công Đức Phước Đức này, giúp cho mình và người tích tạo được Công Đức - Phước Đức.

- Tâm thái của mình và Khái niệm nguồn của mình về Con người sẽ quyết định việc mình vận hành cỗ máy Công Đức Phước Đức như thế nào!

- Người đứng trên bục có vai trò vận hành cái Cỗ máy CĐ PĐ đó, mở ra vì sự Chuyển hóa của học viên chứ không phải là để thể hiện mình nói hay hay dở.

- Phát triển khái niệm nguồn CĐ PĐ này.

- Người ta nói cái gì kệ người ta, thông qua bối cảnh đó mình rút ra bài học cho học viên để tích tạo được công đức phước đức cho họ.

- Bản thân mình là cỗ máy CĐ PĐ thì theo các anh chị bản thân mình có tích tạo được CĐ PĐ không?

- Chúng ta có thể giúp người để tích tạo CĐ PĐ, nhưng hoàn toàn có thể trở thành cỗ máy CĐ PĐ và thông qua đó chúng ta cũng tích tạo CĐ PĐ.

- Chuyển hóa nhanh được nó đến từ đâu? Nhanh thì phải từ Năng lượng chứ, chính là từ cỗ máy Công Đức Phước Đức.

- Vận hành nguồn năng lượng của Trân trọng Biết ơn là hồi hướng nhanh nhất. Vừa vào lớp học mình Rất là Biết ơn thì đã khởi tạo cỗ máy CĐ PĐ cho học viên rồi, cả những người nhân mạch giúp cho học viên tới đây. Sử dụng quan niệm Thành tựu của người thì người ngồi ở nhà người ta cũng chuyển hóa.

- Câu chuyện về sự Kiên trì của thầy và con trai giữa => Cách Công nhận Nhân tài xung quanh mình.

- Bảo vệ CĐ PĐ cho học viên - Rồi sau đó Tích tạo CĐ PĐ cho học viên.

- Thuần tâm khi vận hành cỗ máy CĐ PĐ

Và chúng ta sẽ tạo ra những cỗ máy công đức phước đức:

Khi nghiệp thức của mình được kích hoạt, chúng ta có những bài học gì, quan niệm gì để chúng ta đứng trên vấn nạn, thì người khác có vấn nạn cần mình chia sẻ hoặc chủ động chia sẻ trước khi vấn nạn phát sinh để người ta không còn vấn nạn phát sinh, đó là cách đối đãi. 

Rồi 1 ngày nào cho dù chúng ta có ngủ thì phước báu vẫn còn tiếp tục được tích lũy, 

Vì 1 ngày nào đó, cái người mà các anh chị giúp đỡ, họ cũng làm tương tự như vậy, lại đi giúp đỡ người khác, chúng ta cùng nhau có phước báu, cùng nhau vận hành cổ máy công đức,phước đức rất là đơn giản, từ đó trở đi cuộc sống của chúng ta rất là nhẹ nhàng. 

ĐỀN ĐÁP TIẾP NỐI


Khởi tạo được cỗ máy Công Đức - Phước Đức vận hành thì giúp con người đơn giản để chuyển hóa cuộc đời trong một thời gian ngắn.